Một số bài thơ Rasul Gamzatovich Gamzatov

Nếu một nghìn đàn ông Nếu trong đời có một nghìn đàn ôngNhờ mối mai trước nhà em tập hợpHãy nhớ rằng trong một nghìn đàn ôngCó tên anh – Rasul Gamzatov. Nếu từ lâu đã yêu em say đắmĐứng trước nhà một trăm kẻ đàn ôngTrong số họ có một người trông ngóngNgười miền rừng có tên gọi: Rasul. Nếu yêu em chỉ còn lại mười ngườiĐứng trong hàng nóng lòng như lửa đốtCó một kẻ vừa buồn khổ, vừa vuiĐó là anh – Rasul Gamzatov. Nếu yêu em tất cả còn chỉ mộtKẻ điên cuồng thề thốt mãi tình chungThì kẻ đó từ đỉnh cao chót vótNgười miền rừng có tên gọi: Rasul. Còn nếu như em cô đơn buồn khổKhông còn ai yêu nữa buổi hoàng hônThì nghĩa là chốn cao nguyên đất đỏTrên núi cao Gamzatov không còn. Hãy xử anh theo luật của tình yêu Nếu vì tất cả những gì đã làmVì đã gây cho người yêu đau khổMà xét xử bằng tòa án thông thườngThì có thể, không phải ngồi nhà đá. Nhưng luật của mình mỗi người đều cóVà anh không dám đợi sự khoan dungEm yêu ạ, hãy đem anh xét xửTheo bộ luật riêng dễ hiểu của mình. Hãy xét xử theo bộ luật của tìnhHãy xác nhận lỗi lầm trong mọi thứVà để chứng minh tội lỗi của anhGọi về bình minh, hoàng hôn ngày cũ. Những gì mà ta hạnh phúc một thuởVà những gì trong máu em và anh. Bài ca Những ngày nắng không cònChim bay về phía biểnChỉ còn em và anhNối đuôi nhau ngày tháng. Anh và em, hai ngườiChỉ hai ta còn lạiEm yêu quý nhất đờiAnh yêu em nhường ấy! Anh nhìn mái tóc emNhư chưa từng được ngắm..Lông tơ trắng của chimVào tóc đen đã bám… Dù trên mái tóc anhTuyết nằm, không tan chảy..Nhưng em yêu của anhĐẹp nhất, như ngày ấy. Màu sắc của mùa xuânVà đàn chim trở lại.Nhưng màu của tóc mìnhCùng xuân không quay lại. Ta cười với mặt trờiVà nổi đau còn lại..Em yêu quý nhất đờiAnh yêu em nhường ấy.Bản dịch của Hồ Thượng TuyЕсли в мире тысяча мужчин Если в мире тысяча мужчинСнарядить к тебе готовы сватов,Знай, что в этой тысяче мужчинНахожусь и я – Расул Гамзатов. Если пленены тобой давноСто мужчин, чья кровь несется с гулом,Разглядеть меж них не мудреноГорца, нареченного Расулом. Если десять влюблены в тебяИстинных мужей, огня не спрятав,Среди них, ликуя и скорбя,Нахожусь и я – Расул Гамзатов. Если без ума всего одинОт тебя, не склонная к посулам,Знай, что это – с облачных вершинГорец, именуемый Расулом. Если не влюблен в тебя никтоИ грустней ты сумрачных закатов,Значит, на базальтовом платоПогребен в горах Расул Гамзатов. Суди меня по кодексу любви Когда б за все, что совершили мы,За горе, что любимым причинили,Судом обычным каждого б судили,Быть может, избежали б мы тюрьмы. Но кодекс свой у каждого в груди,И снисхождения не смею ждать я.И ты меня, любимая, судиПо собственным законам и понятьям. Суди меня по кодексу любви,Признай во всех деяньях виноватым,Чтоб доказать мою вину, зовиМинувшие рассветы и закаты. Все, чем мы были счастливы когда-тоИ что еще живет у нас в крови. Песня Исчезли солнечные дни,И птицы улетели,И вот одни проводим мыНеделю за неделей. Вдвоем с тобой, вдвоем с тобойОстались ты да я...Любимая, любимая,Бесценная моя! На косы вновь твои смотрю,Не налюбуюсь за день...Птиц улетевших белый пухПристал к отдельным прядям... Пусть у меня на волосахЛежит, не тая, снег...Но ты, моя бесценная,Как прежде, лучше всех. Все краски вешние неся,Вернутся снова птицы.Но цвет волос, но цвет волосС весной не возвратится. И солнцу улыбнемся мы,Печали не тая..Любимая, любимая,Бесценная моя.